Trong thế giới âm nhạc, mọi người tự quyết định level trung bình của bản thu, và từ đó họ điều chỉnh loa monitor cho phù hợp. Do không có tiêu chuẩn nào, độ ồn chủ quan khác nhau giữa các CD ở các thể loại âm nhạc phổ biến có thể lên đến 10-12 dB, điều mà không thể được chấp nhận bởi bất kỳ tiêu chuẩn chuyên nghiệp nào.

Nhưng trong thế giới phim ảnh, các bộ phim có level đồng nhất từ phim này với phim kia, bởi vì gain monitor đã được chuẩn hóa từ lâu.

No photo description available.

Signal generator của Pro Tools. Mặc định level của signal là -20 dBFS chắc chắn không phải là một sự trùng hợp.

Vào năm 1983, Bob Katz khi ấy đang là chủ tịch các bộ phận workshop của Hội Nghị AES (Audio Engineering Society - Hiệp Hội Kỹ Thuật Âm Thanh), ông ấy mời Tomlinson Holman từ hãng Lucasfilm để trình bày những kỹ thuật âm thanh được sử dụng trong các bộ phim Star Wars (Tomlinson Holman là nhà lý thuyết phim ảnh, kỹ sư âm thanh, nhà sáng chế kỹ thuật phim ảnh người Mỹ, có thể kể đến hệ thống âm thanh THX của Lucasfilm, ông cũng là phát triển hệ thống âm thanh 10.2 đầu tiên của thế giới). Lúc này, các kỹ sư hệ thống của Dolby làm việc trong hai ngày để căn chỉnh lại hệ thống âm thanh của rạp Ziegfield hàng đầu New York. Sau đó khoảng trên 1000 kỹ sư âm thanh tham dự hội nghị được mời vào khu vực trung tâm của rạp. Sau khi buổi trình diễn âm thanh kết thúc, Tomlinson hỏi để mọi người giơ tay lên: "Bao nhiêu người trong số các bạn cảm thấy âm thanh quá lớn?". Có khoảng bốn cánh tay giơ lên. "Bao nhiêu người trong số các bạn cảm thấy âm thanh quá nhỏ?". Không có cánh tay nào giơ lên cả. "Bao nhiêu người cảm thấy âm thanh vừa đủ?". Ít nhất là có 996 cánh tay của các kỹ sư âm thanh đưa lên.

Đây là một di chúc đáng kinh ngạc, chứng minh sự hiệu quả của tiêu chuẩn tham chiếu 83 dB SPL được đưa ra bởi kỹ sư âm thanh, nhà phát minh Ioan Allen của hãng Dolby từ giữa những năm 1970, căn chỉnh dựa trên mức 0 VU để sử dụng với phim băng từ. Lựa chọn 83 dB SPL đã đứng vững qua thời gian, vì nó cho phép các bản ghi với dynamic range rộng với rất ít hoặc không có noise hệ thống mà người nghe có thể cảm nhận được khi ghi phim băng từ hoặc 20-bit digital. Hội thoại, âm nhạc và hiệu ứng có được sự tự nhiên với tỷ số tín hiệu trên nhiễu (SNR ratio) và headroom tuyệt vời. Khi đó, một kỹ sư mix phim tốt có thể làm việc mà không cần đến meter và làm tất cả dựa trên độ lớn của loa monitor, việc sử dụng meter chỉ đơn giản là như một công cụ hướng dẫn. Thật vậy, làm việc với mức gain monitor cố định chính là sự tự do, chứ không phải là giới hạn. Khi kỹ thuật digital vươn đến màn ảnh rộng, SMPTE (Society of Motion Picture & Television Engineers - Hiệp Hội Kỹ Sư Điện Ảnh Và Truyền Hình) đã chuẩn hóa điều này.